Sau chốc lát, mắt tôi bắt đầu thích ứng với bóng tối xung quanh, thế là đãcó thể nhìn rõ bộ dạng của ông ta. Ông ta mặc một chiếc quần dài màuđen, một chiếc áo khoác da màu nâu sẫm, vóc người hơi gầy, tóc khá thưa, chính giữa còn bị hói, đôi môi rất dày, mũi to và hơi khoằm, ánh mắtbình tĩnh quắc thước, dường như có thể nhìn thấu tất thảy mọi thứ trênđời, nơi nối liền giữa cổ và tai trái còn có một vết sẹo không rõ rànglắm.
”Chủ nhiệm Viên.” Tôi nhìn ông ta. “Ban Xử lý sự vụ đặc biệt... Tập đoàn A... Ông...”
”Cậu đừng hỏi nhiều như vậy.” Ông ta khẽ xua tay. “Yên tâm, tôi không đếnđây để đòi nợ đâu, cha cậu không có khúc mắc gì với Tập đoàn A về vấn đề kinh tế cả.”
Tôi bất giác thở phào một hơi, X dần dần lui đi.“Vậy…” Tôi dùng giọng khiêm tốn hỏi: “Vậy ông... ngài... tìm tôi cóchuyện gì?”
”Cậu còn chưa biết mình có sức mạnh đáng nể đến mức nào ư?” Ông ta hé miệng nở một nụ cười đầy ý vị. “Tôi không nói nhiều với cậu nữa, bảo anh ta ra đây đi, tôi muốn nói chuyện với anhta.”
Sau nháy mắt trong lòng tôi đã dâng lên một nỗi căm hận tolớn, X cũng theo đó mà lại một lần nữa xuất hiện tại bề mặt của tâm lý.Tôi cố đè nén lòng căm hận, hơi cau mày
lại, hỏi: “Ông rốt cuộc là ai?”
”Là một người có thể giúp được cậu.” Chủ nhiệm Viên nói. “Tôi có thể giúpcậu trả hết những khoản nợ, còn có thể giúp cậu tìm được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-noi-chuyen-voi-co-ay/3194490/quyen-2-chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.