Cambria;">
Edit+Beta: Tojikachan
Nguồn edit: mongthuycung.wordpress.com
“Thì ra chị Kikuri thích loại hình như Sanada!” Tôi búng tay một cái, bừng tỉnh đại ngộ nói.
Chị Kikuri như hổ đói vồ mồi nghiêng đầu sang một bên, hai mắt nhíu lại, cấp tốc nhảy lên, vọt về phía tôi. Vừa tránh thoát, vừa nháy mắt với Nữ Thần. Yukimura ngầm hiểu, bước lên nâng dậy đồng chí Sanada đang ngây ngốc. Trong lòng tôi ai thán: lão nhân Sanada, lần này coi như em đã không làm thầy thất vọng! Hy sinh cái tôi, dũng cảm cứu Hoàng Đế nhà các thầy.
“Senpai, senpai! Trước khi giải quyết em, xin chị hãy chỉnh quần áo lại trước đã!” bản thiên tài bị buộc đến góc xó, thất kinh chỉ vào chị ấy. Chị Kikuri lập tức tỉnh táo lại, cấp tốc cài cúc áo lại, đứng ở trước gương vân vê tóc. Xem ra đã khôi phục lại từ trạng thái bạo long, tôi cẩn thận chọc chọc chị ấy: “Kết quả đã xảy ra chuyện gì vậy chị?”
Gương mặt chị Kikuri có thể so với Ghost Sadako hiện ra trước mặt tôi: “Chuyện gì?” Không tốt, chị Kikuri mặt lạnh là điềm báo biến thân Godzilla. Tôi rất cẩn thận dịch người xa xa, vừa xua tay, vừa thì thào: “Không phải em, không phải em, kẻ thù của chị ở bên kia.”
Chị ấy giơ một thanh kiếm trúc lên, bước chân nhẹ nhàng, đằng đằng sát khí bổ về phía Hoàng Đế: “HA!” Yukimura túm Sanada hiểm hiểm né một kích này, tôi trợn mắt há hốc mồm nhìn thân cây bị lằn một vết kiếm rất sâu, sợ hãi nuốt một ngụm nước miếng. Nếu như bị bổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-nhu-em-on-nhu/2187556/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.