Mặt cỏ ngoài vườn hoa của biệt thự, chồi non xanh mướt, hiện ra sự hồi sinh sau khi trải qua mùa đông lạnh giá, phảng phất cũng đang ám thị tính đúng đắn khi Lương Tư Tư rời đi.
Lương Tư Tư đóng lại cửa chính, hít một hơi thật sâu, mới kéo theo hành lý đi ra ngoài.
Tiếng động cơ xe hơi truyền đến, cô nhìn theo hướng phát ra tiếng động
Phía cổng biệt thự một chiếc Porsche màu đỏ đang dừng ở đó, mui xe thể thao mở ra, mái tóc ngắn màu bạc của Tô Mạn Mạn lộ ra dưới ánh mặt trời, chiếc xe màu đỏ cùng mái tóc màu bạc va chạm vô cùng kích thích thị giác.
Thấy cô nhìn qua, Tô Mạn Mạn nghiêng đầu ám thị "
- Lên xe.
Lương Tư Tư ngồi trên ghế lái phụ, nhìn chăm chú vào mái tóc cô ấy, có chút tiêu hóa không nổi:
- Tóc cậu 2 ngày trước không phải là màu tím sao?
Tô Mạn Mạn khởi động xe, xoay bánh lái, quay đầu, ờ một cái rồi thôi.
Đợi khi xe chạy tren đường núi khu biệt thự, Tô Mạn Mạn kéo cái kính râm trên mũi xuống, nhìn về phía cô, ý tứ hàm xúc:
- Tóc của tớ tớ làm chủ, tự do của cậu cậu đã làm chủ rồi?
Nhắc tới rời xa Dịch Hoài Xuyên, trái tim của Lương Tư Tư không rõ nguyên nhân trở nên nặng trĩu.
Cô rũ mắt xuống, không dám nhìn thẳng vào Tô Mạn Mạn, nhẹ nhàng" Ừ "một tiếng.
- Không dự định tiếp tục thử nữa à? Ban đầu tớ dùng tuyệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-nho-em/2670838/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.