Không hiểu tại sao, nhận thức này làm cho trái tim của Dịch Hoài Xuyên đột nhiên đau thắt.
Vụn vặt, trực tiếp, sự đau khổ chán nản thất vọng từ lồng ngực từ từ tràn ra, giống như đồ vật quan trọng nhất dần dần trôi xa, sản sinh ra một loại cảm giác bi thương của thời gian chỉ trôi đi mà không quay lại.
Dịch Hoài Xuyên một tay bỏ kính xuống, vứt trên bàn, nhấp một ngụm lớn cafe, mới có thể làm dịu lại sự khác lạ đột ngột.
Điều chỉnh tốt tâm trạng, anh mới tiếp tục cụp mắt xuống nhìn vào bảng tin của Lương Tư Tư.
Bảng tin của cô rất ít, cơ bản đăng lên ở đơn vị năm, tin gần đây nhất lại là tâm trạng lúc đó và hình ảnh.
Lương Tư Tư: Vui vẻ. [hình ảnh]
Bức hình là sợi dây truyền cúc họa mi đặt trong hộp nhung đen mà anh tặng vào sinh nhật cô.
Đồ vật trước tầm mắt và bối cảnh trong trí nhớ xếp chồng lên nhau, giống như cô gái đang nhìn anh với ánh mắt long lanh.
Sau đó, cô càng đi càng xa, bóng lưng dần dần mơ hồ, đến khi biến mất.
Cảm giác đau đớn khó chịu vừa rồi lại có xu thế kéo nhau quay trở lại, Dịch Hoài Xuyên buồn bực lướt màn hình điện thoại, dứt khoát một mắt mười hàng quét xuống.
Lương Tư Tư: Không vui. [hình ảnh]
Trong hình là một bát cháo thịt bằm rau xanh chưa đụng vào nhưng đã lạnh.
Lương Tư Tư: Vui vẻ. [hình ảnh]
Trong hình là một màn mưa ở phòng hoa.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-nho-em/2670599/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.