Khi mới biểu diễn kịch nói, Lương Tư Tư cũng thường thức đêm, thậm chí những diễn viên khác đều đã nghỉ ngơi, cô vẫn không dừng lại hết lần này đến lần khác tập luyện và nghiền ngẫm.
Vì vậy việc Lương Tâm Thiên đề nghị làm lại một lần nữa, cô không hề có ý kiến khác. Ngược lại, đối với tinh thần kính nghiệp của cô ta nhìn với cặp mắt khác.
Chỉ là, lời nhắc nhở của Tô Mạn Mạn trước khi rời đi vẫn còn bên tai, cô không thể không thận trọng một chút.
- Hôm nay luyện tập cả ngày rồi, mức lao động khá lớn, em thật sự không cần nghỉ ngơi sao?
Lương Tư Tư đứng nguyên vị trí, tĩnh lặng nhìn cô ta, hỏi.
Ngữ khí chân thành, mọi người chỉ nghĩ là cô đang quan tâm Lương Tâm Thiên, hoặc là giả vờ quan tâm Lương Tâm Thiên.
Nhưng mà Lương Tâm Thiên đối với cảnh này lại quá điêu luyện.
Cô ta cười nhẹ, nhìn Lương Tư Tư:
- Không cần đâu, em cảm thấy vẫn là diễn tốt quan trọng hơn. Chị Tư Tư có phải chị mệt rồi không?
Nói về diễn kịch ở đời thực, Lương Tư Tư tự thấy bản thân thua kém.
Có lúc cô cũng không hiểu, Lương Tâm Thiên trong đời sống thực tế diễn giỏi như vậy, tại sao khi vào trong kịch lại không làm tốt vai diễn.
- Chị vẫn ổn, em đừng để mệt quá là được.
Lương Tư Tư nhàn nhạt trả lời lại một câu.
Những diễn viên khác đều không ý kiến, đạo diễn Tần lại bảo các bộ phận chú
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-nho-em/2670596/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.