Bất tri bất giác đã sống chung vớiTrương Nhiên gần một tháng, nhưng An Lạc chưa từng đi thu âm với anh lần nào, hôm nay cuối tuần rốt cuộc cũng có thời gian đi đến phòng thu vớianh.
Hôm nay Đản Thúc dẫn một đám người đến gặp bạn gái của Oa Gia, An Lạcthật sự chịu không nổi: “Đản Thúc, lần nào anh cũng kéo cả một đám người đến gặp tôi, bộ tôi là sinh vật gì quý hiếm lắm hả?”
Đản Thúc đưa mắt ra hiệu với Trương Nhiên, cười: “Bạn gái của Oa Gia đương nhiên là quý hiếm.”
”Đến vườn bách thú xem động vật quý hiếm đều cần chi tiền, tôi cũng muốn thu phí!” An Lạc nói xong xòe tay ra.
Trương Nhiên kéo cô sang một bên: “Muốn thu phí? Em thực sự coi mình là động vật trong vườn bách thú à?”
An Lạc giật mình: “Ừ nhỉ!”
Trương Nhiên càng lúc càng phát hiện ra, chỉ số IQ của bạn gái thấp đến độ phải lo lắng...
”Sao lần nào cũng thấy Oa Gia dạy dỗ bạn gái thế? Lạc Lạc, có phải Oa Gia rất dữ không?” Cô gái nào đó cau mày hỏi.
An Lạc nghe thế không phục: “Cái gì chứ, chỉ cần ba giây tôi có thể chế ngự được anh ấy.”
”Chế ngự thế nào?” Mọi người hứng thú.
”Thì tôi và anh ấy mà đùa giỡn nhau, lần nào anh ấy cũng không đánh lạitôi, bị tôi đè trên giường cầu xin tha thứ...” An Lạc mặt mày hớn hở kể, không để ý đến vẻ mặt mọi người đã thay đổi.
Tất cẩ đều bị cái câu “đè trê giường cầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-nhin-xuong-day/2727917/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.