Gần đây An Lạc bị cấp trên Từ Sa Sa làm cho suy nhược tinh thần. 
An Lạc vất vả vẽ ra bản thiết kế của cô, nhưng chị ta lại ghét bản vẽ“họa tiết lót” không như chị ta nghĩ, An Lạc liền vẽ lại bản mới, nhưngrồi chị ta lại ghét “hoa văn trống rỗng” của An Lạc không có phong vận. 
An Lạc chưa từng phải lo lắng tốn công như thế với bản thảo thiết kế của mình bao giờ, nhưng từ khi chuyển đến chỗ của Từ Sa Sa thì thời gianvới tâm huyết đều trở nên không đáng một đồng. 
Hứa Tam Diệp vẻ mặt đồng tình sâu sắc: “Nhớ lại năm đó tôi cũng bị hành như thế đấy, cứ từ từ sẽ quen thôi.” 
Lập tức bên ngoài phòng làm việc truyền đến chất giọng lanh lảnh của TừSa Sa: “Hứa Tam Diệp, bao giờ thì giao bảng tài liệu cho tôi đấy? Nếunội trong hôm nay tôi còn chưa thấy, thì cậu cứ xách đầu đến đây đi!” 
An Lạc: “...” Vậy thì có gì quen nổi chứ? Bây giờ rõ ràng cũng rất thảm... 
Hứa Diệp Tam nghiến răng nghiến lợi, nhưng lại nhả ra lời nhã nhặn nịnh nọt: “Ấy~ Chị Sa à chị đừng nóng, em đem đến ngay đây!” 
An Lạc không nén được cười. 
Tối có lớp tập bơi, An Lạc tan làm trực tiếp vẫy taxi đến trung tâm, dọc đường có kẹt xe, cũng may giờ An Lạc không ở Bắc Kinh, kiểu kẹt xe này mà so với đế đô thì quả thật chỉ đáng là quy mô nhỏ, cô còn thoải máinhàn nhã chơi liên tiếp mấy ván Pikachu, rồi lại lượn vào wechat 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-nhin-xuong-day/2727853/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.