Lúc ở núi Phù Phong, Tiêu Kính Hàn từng trêu Bùi Thanh Ngọc rất nhiều lần, nói vết thương đau, nói thuốc đắng, đòi Bùi Thanh Ngọc hôn mình một cái.
Nhưng hắn nói cỡ nào Bùi Thanh Ngọc cũng không chịu.
Lần này hắn cũng chẳng trông mong Bùi Thanh Ngọc đồng ý, đoán chừng y lại đỏ mặt làm ngơ hắn thôi.
Nhưng đôi môi mềm mại bỗng nhiên áp vào môi hắn, vừa nồng nhiệt vừa nôn nóng như sợ hắn lại biến mất.
Tiêu Kính Hàn nhất thời sợ run, quên cả phản ứng.
Bùi Thanh Ngọc cắn môi hắn, khi tỉnh táo lại cũng không biết tại sao mình ôm hôn người ta, vừa buông tay định lùi lại thì bị Tiêu Kính Hàn giữ chặt gáy rồi hôn sâu hơn.
"Ưm......"
Bùi Thanh Ngọc ngửa mặt lên, hơi thở quen thuộc xâm nhập răng môi, quấn quýt bao phủ, tựa như hơi thở cũng bị cướp mất.
Y chợt nhớ lại lời ám vệ Giáp nói, trong lòng có người mình thích nên mới cho hắn hôn.
Người mình thích......
Y vô thức túm chặt vạt áo Tiêu Kính Hàn.
Hồi lâu sau, Tiêu Kính Hàn lưu luyến buông y ra. Ngực Bùi Thanh Ngọc phập phồng, thở hổn hển, nghe thấy Tiêu Kính Hàn cũng thở dốc như mình, nhẹ giọng hỏi: "Sao lại hôn ta?"
Bùi Thanh Ngọc nhìn lảng đi chỗ khác rồi lẩm bẩm: "Chẳng phải ngươi nói hôn một cái sẽ hết đau à?"
Tiêu Kính Hàn cười: "Ta nói thì ngươi nghe ngay, ngoan vậy sao?"
Hắn kề vào tai Bùi Thanh Ngọc hỏi bằng giọng mờ ám: "Vậy nếu ta muốn làm chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-nhat-nguoi-roi-tren-duong/3722378/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.