Bùi Thanh Ngọc nhất thời không hiểu ý hắn nên do dự hỏi: "Ngươi...... muốn kiệu lớn tám người khiêng à?"
Tiêu Kính Hàn nhìn y chằm chằm: "Không được sao?"
"Không phải," Bùi Thanh Ngọc muốn nói lại thôi, "Chỉ là ta không ngờ ngươi......"
Tiêu Kính Hàn truy hỏi: "Ta làm sao?"
Bùi Thanh Ngọc: "Thì ra ngươi muốn ở rể à?"
Tiêu Kính Hàn: "......"
Tiêu Kính Hàn định phủ nhận, nhưng nghĩ một hồi lại sửa lời: "Nếu ngươi muốn thì cũng không phải không được."
Bùi Thanh Ngọc thảng thốt: "Ta đâu muốn......"
Tiêu Kính Hàn: "Ngươi đã nhìn ta mà làm như không có chuyện gì sao?"
Bùi Thanh Ngọc suýt buột miệng hỏi vậy ta cho ngươi nhìn lại nhé?
Nhưng lời đến khóe miệng lại nuốt vào, y hỏi: "Vậy ngươi muốn thế nào?"
Hai mắt Tiêu Kính Hàn sáng rực: "Ta muốn thế nào cũng được à?"
Bùi Thanh Ngọc: "...... Nhìn lại thì không được."
"À," khóe miệng Tiêu Kính Hàn cong lên, "Nhìn lại cũng là ý hay đấy."
Bùi Thanh Ngọc vội nói: "Không được."
"Sao không được?" Tiêu Kính Hàn chậm rãi nói, "Ngươi đã nhìn ta mà không cho ta nhìn ngươi à?"
Ánh mắt Bùi Thanh Ngọc trốn tránh: "Dù sao cũng không được."
Tiêu Kính Hàn thấy tai y ửng đỏ thì nhếch môi cười rồi miễn cưỡng nói: "Vậy đổi cái khác đi, nhưng ta chưa nghĩ ra, khi nào nghĩ ra sẽ nói với ngươi, được không?"
Bùi Thanh Ngọc nghĩ dù sao cũng không đến mức bảo mình đi giết người phóng hỏa, thế là gật đầu ngay.
Trong mắt Tiêu Kính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-nhat-nguoi-roi-tren-duong/3722359/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.