Tiêu Kính Hàn hậm hực bỏ đi một mạch, nghe sau lưng không có động tĩnh thì quay đầu lại, phát hiện Bùi Thanh Ngọc không đuổi theo.
Hắn càng tức hơn --- Không thèm quan tâm ta uống rượu giải sầu, chụm đầu tâm sự, ngủ chung với hắn chứ gì?
Được, vậy ta đi ngay đây!
Hắn vừa nhấc chân lên thì sực nhớ ra một chuyện --- Lý huynh kia ở đâu?
Bùi Thanh Ngọc vốn định đuổi theo, sợ Tiêu Kính Hàn đến với bộ dạng hung thần ác sát này sẽ hù dọa Lý huynh.
Nhưng y mới chạy mấy bước thì thấy Lý Sóc nồng nặc mùi rượu nằm ngủ say sưa trong bụi cỏ ven đường.
Có lẽ Tiêu Kính Hàn đi nhanh quá nên không thấy.
Bùi Thanh Ngọc vội vàng đi tới gọi: “Lý huynh?”
Lý Sóc trở mình ngáy khò khò.
Bùi Thanh Ngọc hết cách, cũng không thể để người ngủ ven đường nên đành phải nửa kéo nửa dìu hắn về nhà trúc.
Tiêu Kính Hàn sai ám vệ đi hỏi xem thư sinh họ Lý bị què chân ở đâu trong thôn này?
Ám vệ Giáp nhanh chóng tìm ra, nhưng Tiêu Kính Hàn tới nơi thì thấy nhà cửa dột nát, trên nóc còn hở gió.
Lý Sóc xa nhà lâu năm, mấy ngày nay trở về uống rượu miệt mài, chưa dọn dẹp gì nên trong nhà hết sức bừa bộn.
Tiêu Kính Hàn đợi hơn nửa ngày, trời đã tối mà vẫn không thấy bóng dáng Lý huynh kia đâu.
Hắn không khỏi hoài nghi, có phải ám vệ Giáp tìm nhầm chỗ rồi không?
“Không sai đâu ạ,“
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-nhat-nguoi-roi-tren-duong/3575728/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.