Phương Tiểu Trúc sững sờ hỏi: “Sao ngươi lại hôn tiên sinh hai cái?”
“Hắn có mì ăn nên hôn một cái,“ A Tễ chỉ vào thằng béo nói, “A Thanh không có mì ăn nên hôn hai cái.”
“Không phải,“ Phương Tiểu Trúc hỏi, “Sao ngươi lại muốn hôn tiên sinh?”
A Tễ nhìn thằng béo trong góc, “Thì hắn nói phải hôn mà?”
Phương Tiểu Trúc: “Nhưng tiên sinh đâu phải trẻ con.” Sao có thể tùy tiện hôn được?
A Tễ không hiểu, “Không được hôn à?”
Phương Tiểu Trúc: “Ta nghe nói phải thích người ta thì mới hôn được.”
“Thích?” A Tễ thản nhiên nói, “Ta thích A Thanh mà.”
“Nhưng hình như không giống lắm,“ Phương Tiểu Trúc cũng không hiểu, chỉ vào thằng béo nói, “Giống như cha hắn thích mẹ hắn vậy.”
Thằng béo cũng gật đầu, “Hai người phải ngủ chung nữa cơ.”
A Tễ hơi thất vọng, “À, ta chưa ngủ chung với A Thanh.”
Phương Tiểu Trúc: “Hay là ngươi nấu mì cho tiên sinh đi?”
A Tễ: “Nhưng ta không biết nấu.”
Cả hai lại quay đầu nhìn thằng béo.
Thằng béo khóc không ra nước mắt, “Ta cũng đâu có biết.”
Hắn hơi sợ A Tễ nên do dự nói: “Nhưng ta thấy mẹ ta nấu rồi, đầu tiên nhồi bột, sau đó nấu nước......”
Thế là sau khi tan học về nhà, A Tễ vội vàng chạy vào bếp.
Bùi Thanh Ngọc tưởng hắn đói nên vào xem, trông thấy hắn nhồi bột mì.
Bùi Thanh Ngọc: “...... Ngươi làm gì vậy?”
A Tễ: “Thằng béo nói sinh nhật phải ăn mì.”
Bùi Thanh Ngọc đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-nhat-nguoi-roi-tren-duong/3575702/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.