Mấy ngày sau, Đồ Nhiễm lại quay về với công việc.
Cơ thể khôngcòn gì phải gánh vác, cô gần như đã quay lại cuộc sống độc thân trướcđây, khi tan làm hoặc cùng Lý Đồ rủ mấy đồng nghiệp đi bar hát hò, hoặcthuê một phòng trong nhà chơi bóng tập thể dục, hoặc nếu ai khám phá raquán ăn vặt nào hay ho thì hẹn nhau đi ăn tươi, đêm tàn ca, ngày vềmuộn.
Lý Đồ cảm thán:
- Đã biết chồng em không trói chân em được, rồi em sẽ mau chóng sà lại vào lòng anh thôi.
Đồ Nhiễm nói:
- Chỉ xoen xoét cái mồm thì chẳng được tích sự gì, vẫn chưa đủ tiêu chuẩn là đàn ông xấu, ngoại hình giống nhưng khí chất không giống, người tanhìn một cái là biết ngay. Cho nên con gái mới không yêu nổi cậu, bởi vì cậu đem lại cho họ quá nhiều cảm giác an toàn.
Lý Đồ hỏi:
- Đàn ông thế nào mới là đàn ông xấu?
- Người đàn ông khiến cho người khác không nắm bắt được, quyến rũ phụ nữ một cách thản nhiên, quyến rũ rồi, lại không động lòng.
Nghe vậy, Lý Đồ lại thực sự suy nghĩ.
Những ngày tháng ăn chơi nhảy múa luôn trôi qua rất nhanh, Đồ Nhiễm chìm đắmtrong đó, cho tới mùa xuân năm sau, một ngày nào đó cô nhận được điệnthoại của Lục Trình Vũ. Anh bảo cô quét dọn qua nhà cũ của mẹ anh, nóisau khi anh về định dọn đến đó ở.
Từ khi mất đứa con, không còn ai nhắc tới kế hoạch đổi nhà cũ lấy nhà mới nữa, cả hai đều không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-nhan-danh-tinh-yeu/2231954/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.