Sau khi bị bọn chúng đưa đi, Diệp Lục bị trói trong một căn nhà bỏ hoang.Một lúc sau cô mơ màng tỉnh lại xung quanh bao trùm một màu tối, có lẽ trời đã tối rồi . Tiếng cửa mở ra, một tên chiếu đèn thẳng vào mắt khiến cô không thể nhìn rõ.
- Khôn hồn ở yên đây, cô không thể chạy thoát khỏi đây đâu.
Đây là địa bàn của bọn chúng còn không xác định được hướng đi làm gì chạy khỏi đây được chứ.Bộ đồ cô mặc giờ cũng khó chịu còn không được tắm với ăn cơm bụng cũng kêu lên rồi.
- Đói rồi hả?
Hắn kêu người mang đồ ăn vào cho cô nhưng nhìn thôi đã không muốn ăn .Cô lấy chân đạp đổ, hắn tức giận
- Cơm bưng đến tận miệng còn không ăn , thích chết!
Cô cười khinh
- Các người không sợ Mạc Hàn Lâm đến giết sao?
- Hắn không tìm được đến đây , cô lo cho bản thân mình trước đi !
- Ngươi có ý gì ?
- Chuẩn bị làm đồ hiến tế!
Rồi tên đó cho người chuẩn bị nước tắm rửa cho cô thật sạch sẽ , bắt cô mặc bộ sari màu đỏ , đeo nhiều trang sức.Người cô không thể trụ được vừa đói vừa đeo những vật nặng toàn thân không thể tự tiêu khiển được như kiểu bị ai đó chỉ dẫn.
Diệp Lục cảm thán bọn họ đúng là mê tín, thời đại nào rồi cơ chứ, đem cô làm vậy thì được gì. Nhưng cô quyết không nghe lời bọn họ vùng vẫy thoát ra , nhân lúc bọn người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-nguoi-dung-thoi-diem/2823696/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.