Edit: Gà Say Sữa
“Trưởng tẩu.” – Âm thanh Ngụy Chiêu truyền tới, ta ngẩng đầu, thấy hắn đi tới thi lễ với ta.
“Nhị thúc.” – Ta đáp lễ.
Ngụy Chiêu nói – “Trưởng tẩu định về phủ sao? Vậy để đệ đưa trưởng tẩu một đoạn đường.”
Ta lắc đầu nói – “Đa tạ Nhị thúc, thiếp còn phải đến miếu cầu phúc.”
Ngụy Chiêu hơi ngạc nhiên, nhìn ta chốc lát, lộ ra nụ cười – “Là cầu phúc cho huynh trưởng sao?”
Ta nói – “Cho cữu thị và toàn gia nữa, hôm nay là mười lăm, chính là ngày thù thần*.”
Ngụy Chiêu gật đầu – “Vậy à.” – Dứt lời hắn liền cáo từ, xoay người rời đi.
Đúng là ta phải đến miếu cầu phúc, dĩ nhiên miếu kia chính là chùa Quỳnh Hoa. Ta và Nhược Thiền đã lâu không gặp nhau, nàng ấy mời ta mấy bận nhưng vì trong phủ xảy ra hết chuyện này tới chuyện kia, không tiện ra ngoài cho nên mới từ chối.
Bây giờ Ngụy Đàm không ở đây, ta vừa vặn rảnh rỗi, đi gặp Nhược Thiền một chút cũng tốt.
Hôm nay khí trời râm mát, trên núi cũng không cảm thấy oi bức. Nhược Thiền không nấu trà, chỉ dùng nước suối lạnh ngâm trái cây, vừa bổ ra, mùi vị vô cùng thanh mát.
“Đây là A Mịch sao?” – Nhược Thiền nhìn A Mịch trong lòng ta, mỉm cười đưa tay nhẹ nhàng sờ lên khuôn mặt con bé,
“A…” – A Mịch nhìn Nhược Thiền, miệng ư a hai tiếng.
“Ăn một miếng dưa lê nhé.” – Nhược Thiền cầm một miếng dưa đưa cho A
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-ngu-thu-nien/2322991/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.