Edit: Gà Say Sữa
Đêm đó, Ngụy Đàm về rất muộn.
A Mịch đã ngủ say, ta vẫn ngồi ở trong phòng dùng vài dầu lau chùi bộ áo giáo của Ngụy Đàm.
“Sao còn chưa nghỉ ngơi?” – Chàng kinh ngạc, vừa nói vừa bước vào phòng, mang theo mùi mồ hôi nồng đậm.
Ta cười, hỏi chàng – “Phu quân đã dùng cơm chưa?”
Ngụy Đàm gật đầu, nhìn khôi giáp trong tay ta, đi tới – “Sao phu nhân lại đem thứ này ra lau thế?”
Ta nói – “Thiếp không có chuyện gì làm, thấy bộ áo giáp này đã lâu không được lau chùi bèn lấy ra lau một chút.”
Ngụy Đàm cong môi, ngồi xuống giường.
“Đây là cái gì?” – Ngụy Đàm thấy trên án có một tờ giấy thì cầm lên xem, nhỏ giọng đọc – “Trạch viện phố Ngũ Liễu thành Bắc, tam tiến, trung đình nhị phân, một nhà chính, năm phòng. Ngõ Trúc Diệp thành Tây, lưỡng tiến, trung đình tam phân, một nhà chính, bảy phòng…” – Chàng nhìn về phía ta, cười như có như không, – “Phu nhân chán ở trong phủ, muốn tìm một nơi khác để ở sao?”
Ta mỉm cười, cầm lấy tờ giấy kia, nói – “Đúng là thiếp đang muốn tìm một tòa trạch viện nhưng không phải để cho mình ở.”
“Hửm?”
“Phu quân có biết Giả Dục?” – Ta hỏi
“Giả Dục?” – Ngụy Đàm kinh ngạc – “Là Thái thường Giả Dục của Tiên đế?”
Ta gật đầu – “Đúng vậy. Giả tiên sinh là ân sư của phụ thân thiếp, gần đây thiếp nghe tin ông ấy có ý định trở về từ Tái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-ngu-thu-nien/2322989/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.