Ta thay xiêm y, rửa mặt, nằm chết dí trên giường, nhắm mắt lại.
Cũng không biết tại sao, trong đầu giống như chứa đầy đồ không giải thích được, ngây ngây trướng trướng, chính là ngủ không được. Trong mơ hồ, ta nghe thấy tiếng động ở cửa, có thanh âm nam nhân nói nhỏ, giống như Ngụy Đàm…
Ngụy Đàm!
Ta mở mắt.
Ngụy Đàm ở cách đó không xa, đang rót trà. Thấy ta ngồi dậy, chàng ngơ ngác một chút: “Nàng chưa ngủ?”
Ta nhìn chàng một lúc, hỏi: “Sao chàng trở lại?”
“Hả?” Ngụy Đàm nhấp một ngụm trà, nhìn ta.
“Ý gì?” Chàng đặt chén trà xuống, đi tới cạnh giường, không nhanh không chậm, “Ta không thể trở lại?”
Ta cứng họng, biết lời này của mình đúng là điên cuồng.
Ngụy Đàm thấy ta không nói lời nào, nói: “Ngủ đi, ngày mai còn phải lên đường.” Dứt lời, xoay người muốn đi ra ngoài.
Trong lòng ta vừa động, lên tiếng: “Chờ một chút.”
Ngụy Đàm quay đầu lại.
Ta nhìn chàng, chốc lát, cắn cắn môi: “Ta có lời muốn nói với chàng.”
Lửa lẳng lặng cháy trên ngọn đèn dầu. Ta và Ngụy Đàm cách bàn ngồi đối diện.
Trà ngon trước mặt, Ngụy Đàm cầm chén nhấp một ngụm, ta vẫn không nhúc nhích, trong lòng suy nghĩ tìm từ.
Từ lúc ở tiệc rượu trở về, ta cảm thấy trong lòng có chút hờn dỗi.
Ta luôn không thích bị tâm tình chi phối, nhưng lúc này, ta không biết rõ khí này từ đâu, A Nguyên nói nạp thiếp sao? Mới vừa rồi ở trên giường nhắm mắt nghĩ tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-ngu-thu-nien/2322832/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.