Huyền Chi, hai tay bấm chặt vào nhau đầu hơi cúi xuống, hơi e ngại nhìn cô, cô ngước đầu nhìn cảm giác trong cô lúc này thật hỗn loạn, cô lại cúi xuống.
- Tôi...tôi ngồi đây được không? - Huyền Chi ấp úng, cô chỉ hơi gật đầu, đây đâu còn thuộc về cô nữa, bây giờ đã thuộc về người khác rồi, cô ngẩng đầu nhìn về phía xa thở dài, Huyền Chi vẫn dè dặt chợt đứng bật dậy vì sợ hãi khi thấy Vương Đình đi tới, cô nhìn Huyền Chi nhìn cô ta rất sợ Vương Đình, Vương Đình phóng đôi mắt lạnh nhìn, thân hình Huyền Chi khẽ run nhẹ, Vương Đình thu hồi tầm mắt đặt áo khoác lên vai cô, sau đó xoay người bước đi, cô nhìn Huyền Chi, trong con mắt đó dâng lên một sự sợ hãi.
- Tôi...tôi hỏi không phải, cô bỏ qua cho tôi nhé! - Huyền Chi lên tiếng, cô gật đầu.
- Cô, là gì của anh ta?
Cô quay sang nhìn, cũng đúng làm sao cô ta có thể nhận ra chính bản thân được chứ, chiếc mặt nạ đã che đi khuôn mặt của cô ta mà, khóe môi cô cong lên một đường lạnh lẽo:
- Thực cô muốn biết?
Huyền Chi gật đầu, cô nói tiếp:
- Anh ta trước kia là gì của cô?
- Không...không là gì cả? - Huyền Chi xua tay trong lời nói có phần hoảng hốt.
Cô quay lại, túm lấy tay Huyền Chi, khiến Huyền Chi giật mình, giọng cô đầy uất ức.
- Có thực anh ta cô không hề quen biết, không quen biết thấy anh ta tại sao phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-nghi-toi-se-buong-em/2077970/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.