Ngày đó, mấy tên lưu manh làm Cố Dương bị thương, trêu bá tổng Lục Ngôn nổi giận, đương nhiên sẽ không để cho bọn họ dễ chịu.
Đám lưu manh kia bị đánh nằm nhoài trong hẻm nhỏ không bao lâu thì xe quân cảnh đã tới nơi, lôi toàn bộ bọn họ về cục cảnh sát, tội danh nhiễu loạn trị an xã hội, bị tạm giam một tháng. Trong trại tạm giam đương nhiên không có người nào tốt bụng, bọn họ sau khi trải qua thê thảm, thật vất vả rốt cục mới có thể được thả ra, còn chưa kịp cảm thụ không khí trong lành, ánh sáng mặt trời đã lại bị quấn vào một trận ẩu đả, lần nữa ngồi trong cục cảnh sát. Bọn họ khóc không ra nước mắt.
Bên này, kỳ nghỉ hè của Cố Dương kết thúc, chuẩn bị khai giảng vào lớp 11, lớp khoa học tự nhiên.
Tuy còn chưa chính thức quay lại trường nhưng trên tieba trường học đã rất náo nhiệt.
"Đệt! Ngày mai phải đi học rồi, bài tập còn chưa làm được nửa chữ, ai cho tui mượn chép đi, tui gọi người đó một tiếng ba ba!"
"Ai, con trai ngoan."
"Cút, mau đem bài tập ra đây xem."
"Con trai phản nghịch thật đau lòng mà, hu hu hu hu..."
"Này, các cậu có biết kết quả chia lớp thế nào không?"
"Có kết quả rồi à?! Tui vào lớp nào? Mau phát ra để mọi người biết đường nàooo!"
"Chờ đã."
"Ngọa tào*! Phân từ cao xuống thấp, người cao nhất là Đào Tử An, học bá vẫn là học bá, tôi không ** nói."
* Nằm tào 卧槽 [wò·cáo] – Hán việt "Ngọa tào" ~ Đồng âm với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-nghi-ly-hon/154631/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.