Câu nói đó khiến cả thánh đường như chết lặng.
Lưu Diễm Tú cùng Dương Thắng đờ đẫn. Cô nghe rất rõ ràng, đó chính là giọng nói của người đó, người trong giấc mơ của cô, người luôn xuất hiện trong trí tưởng tượng của cô.
Sao lại ở đây?
Lưu Diễm Tú nhìn cha sứ, vì miệng cha sứ vừa thốt ra giọng nói đó, câu nói khiến tất cả chết lặnh đó.
Người nói muốn phá hoại đám cưới này sao?
"Dương Thắng, chúc mừng anh, hôm nay cô dâu này không phải của anh nữa."
Chỉ với một cái chớp mắt, Lưu Diễm Tú đã nằm trong vòng tay của cha sứ giả - Tạ Gia Phúc.
Sự im lặng lúc này bị phá vỡ, mọi người bắt đầu nháo nhào lên.
"Chuyện này là thế nào?"
"Cha sứ đó là ai? Tại sao lại làm ra chuyện nghịch thiên như vậy. Đến phá buổi lễ linh thiêng như vậy."
...
Mọi người đang xì xầm bàn tán thì không gian lại vang lên tiếng đế giày chạm đất, không nhanh không chậm, tiến vào từ cánh cửa thánh đường.
Tiếng động này thế mà khiến mọi người tập trung ánh mắt nhìn sang mà im lặng.
Lưu Trịnh Sản nhìn thấy người đó, ánh mắt lóe lên tia ảm đạm.
Cuối cùng cũng đến.
Người đàn ông đó đến đây như nằm trong dự liệu trước của Lưu Trịnh Sản.
Tạ Long cười như không tiến lại càng lúc càng gần Lưu Trịnh Sản. "Bằng hữu, ta lại gặp nhau rồi. Thật ngại quá! Tôi có đang làm gián đoạn hôn lễ không?"
Mọi người lại trố mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-nghi-em-se-thuoc-ve-nguoi-khac/2958280/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.