Phúc bình tĩnh ngước lên nhìn Giang Thanh, ánh mắt vô hồn Đưa đây.
Giang Thanh bực tức, không biết vì nguyên nhân gì, mắt cô ta chảy lệ. Không đưa.
Thấy Giang Thanh bỗng dưng bật khóc, Phúc thoáng ngạc nhiên Làm gì vậy?
Giang Thanh càng lúc càng cảm thấy tức tối trong lòng, nước mắt càng chảy nhiều ra. Phúc không biết cũng không muốn biết cô ta làm sao, anh chồm tới giật chai rượu nhẹ tênh rồi đưa lên miệng uống tiếp. Giang Thanh vội gạt nước mắt, cô ta cũng không hiểu tại sao cô ta lại khóc, điều đó đúng là ngu ngốc. Giang Thanh ngồi xuống cạnh Phúc, anh uống một lúc rồi đặt chai rượu xuống, cô ta cầm lên và uống tiếp, anh cũng không muốn nói gì.
Phúc ngã người tựa vào thành ghế sofa, ngửa mặt lên nhìn trần nhà, ánh đèn mờ mờ ảo ảo, đầu óc quay quay, đôi mắt nhắm hờ. Trong không gian quay cuồng đó, một hình ảnh mờ ảo hiện ra. Một người con gái tóc dài giữa lưng, đang nở nụ cười quen thuộc nhìn anh, anh bất giác nở nụ cười. Phải, người con gái đó là người mà anh ngày đêm vẫn thương nhớ không nguôi. Người con gái đó không dịu dàng lại còn ngốc nghếch nữa, luôn khiến cho anh muốn được bên cạnh bảo vệ, che chắn cho cô. Nhưng thật nghiệt ngã, số phận của hai người lại kẹt giữa mối hận thù của phận thân sinh. Nếu có thể loại bỏ mối hận đó ra khỏi cuộc đời hai người, có lẽ bây giờ không phải đau lòng như vậy.
Anh biết cô đang cố gắng chờ đợi được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-nghi-em-se-thuoc-ve-nguoi-khac/2958266/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.