Hơi thở trở nên không đều, Tú phóng xuống giường, chạy ào vào trong phòng tắm, đóng cửa ầm một cái rõ to. Nằm bất động một lúc, Phúc ngơ ngẫn. Đã bảo xem như không có chuyện gì sao?
Phúc nằm ngay ngắn lại, kéo chăn lên nhắm mắt an nhiên ngủ tiếp. Không định được tâm trí lúc này, trong đầu Tú rối loạn một mớ những suy nghĩ. Có phải thật sự mình đã chạm vào "ấy" của cậu ta? Mình đã làm vậy thật sao? Mình....mình....
Đang lúc lo lắng đột độ, Tú đưa tay lên miệng. Chợt lại nhớ đến hành động thật quá xấu hổ kia, giật mình, tay trái vỗ mạnh vào tay phải một cái. Tú mãi vẫn chưa có biện pháp trấn tĩnh bản thân. Chuyện này còn đáng xấu hổ hơn là bị hôn một lần!
Phúc nằm mãi vẫn không ngủ được, Tú cũng chẳng có động tĩnh gì, Phúc tiến lại phòng tắm. Tiếng gõ cửa làm Tú khẽ giật thót.
- Này cậu, tôi đã quên hết rồi, đừng suy nghĩ quá nhiều làm gì! Được chứ? Bây giờ thì cậu chuẩn bị đi, chúng ta còn về.
Nói xong một lúc, cũng chẳng có động tĩnh gì, Phúc quay lại giường, khẽ cười. Cô gái ngốc! Tú đứng chần chừ, bốn năm giây, mở cửa. Tú vừa bước ra, nhanh chóng liếc Phúc một cái, bị bắt tại trận, quay mặt đi.
- Cậu không gọi người đến trả tiền sao? Cậu gọi đi. Tôi ra ngay.
- Được.
Cánh cửa ấy lại bị đóng lại một cách vội vàng. Cảm giác cứ như chuẩn bị thi cử tới nơi vậy, hồi hộp, nghẹt thở đến sắp khóc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-nghi-em-se-thuoc-ve-nguoi-khac/2958241/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.