Cô y tá lại tiếp tục nhìn Tú. Tú lại cười.
- Hắn ta không dám làm gì chị đâu. Em hứa danh dự đấy. Nếu hắn làm gì chị em bảo kê cho. Cứ từ từ làm việc cần làm.
Thắng nghe từng câu từ chữ rõ mồng một, mặt biến sắc trông hung tợn hơn. Lần này không dám tự ý xông vào, chị y tá nhìn Thắng, hỏi nhỏ.
- Tôi sát trùng được chứ?
Thắng nhìn cô y tá gương mặt hiện rõ sự lo sợ, quay mặt đi.
- Nếu cô muốn bị đuổi việc.
Sóng lưng cô y tá lạnh lên, toàn thân như tê bại, run rẫy không chút sức. Tú nhìn thấy không đành lòng chỉ vì một việc nhỏ miếng cơm của người khác lại bị mất đi. Dù gì tên Thắng này thích gì làm đó, phá sản hai tập đoàn rồi không lẽ không thể khiến một người bị sa thải?! Thôi thì Tú nhượng bộ hết hôm nay!
Cô y tá vẫn giương mắt lên nhìn Tú chờ đợi một điều gì đó. Tú nhìn Thắng rồi nhìn cô y tá, thở dài nói.
- Được rồi chị, để tôi.
Sắc mặt hai người kia thay đổi nhanh chóng. Cô y tá cười vội vàng đứng dậy nhường chổ cho Tú. Thắng nhìn Tú, ánh mắt long lanh mừng rỡ nhưng một chú cún con. Tú trừng Thắng một cái rồi ngồi xuống, bỗng trong đầu hiện lên một cái bóng đèn, môi nhếch lên một nụ cười gian.
Anh biết tay tôi!
Tú tiến hành băng bó cho Thắng nhẹ nhàng nhưng nhát nào nhát ấy đâm thấu vào xương cốt của Thắng.
Rát đấy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-nghi-em-se-thuoc-ve-nguoi-khac/2958206/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.