Tối hôm đó, Kỷ Tùy Châu đặt bàn ở nhà hàng nổi tiếng thành phố B, mời nhóm bạn của Doãn Ước dùng bữa tối.
Cô bạn cùng bàn là người phản ứng chậm nửa nhịp, mãi cho đến lúc ăn cơm mới thắc mắc hôm nay rốt cuộc trên núi đã xảy ra chuyện gì, chỉ ở đó cảm thán:
– Đúng là quá nguy hiểm, may mà chúng ta chạy nhanh, anh nhân viên đuổi theo rất đẹp trai, mình khâm phục họ ghê, đúng là đàn ông đích thực.
– Từ nhỏ đã vậy, thiếu muối- Trưởng phòng vẻ mặt đồng tình nhìn cô, không khỏi bụm miệng cô lại, nhìn Kỷ Tùy Châu biểu đạt sự áy náy.
Kỷ Tùy Châu rót cho mỗi cô một ly trà, còn mình thì rót đầy ly rượu kính trước. Bộ dạng anh uống rượu rất ngầu, đưa đến mấy cô gái khen ngợi không ngớt, lại ồn ào yêu cầu anh uống thêm mấy ly.
Chưa đến nửa giờ, Kỷ Tùy Châu đã bị các cô khuyến khích uống hết năm sáu ly rượu.
Doãn Ước nãy giờ mặc kệ, đã bắt đầu đau lòng, kéo tay áo của trưởng phòng, nhỏ giọng nói:
– Mấy cậu kiềm chế chút đi.
Cô bạn đối diện giường có hơi hưng phấn, chỉa vào Doãn Ước nói:
– Hai cậu to nhỏ gì đó!
Trưởng phòng cười cười với cô, có vẻ vô cùng đứng đắn và trung thực, kết quả vừa lên tiếng lại làm cho người ta mở rộng tầm mắt:
– Doãn Ước nói chúng ta để ý chút, đừng có chuốc say ông xã cậu ấy, đau lòng lắm.
Một tay bán đứng bạn bè rất giỏi!
Bạn cùng bàn xua tay với họ:
– Đừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-nen-gap-lai/1275632/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.