Doãn Ước có hơi căng thẳng, lần trước Doãn Hàm vừa ra ngoài, đêm hôm đó Phương Thành Tựu liền tự sát.
Tuy rằng sau đó đã chứng minh hai chuyện này không có liên quan gì nhau, nhưng Doãn Ước vẫn lo lắng.
– Là theo dì giúp việc ra ngoài. Dì ấy đi mua đồ, kéo nó đi làm khuân vác.
Lúc này Doãn Ước mới thở phào, lấy lại vẻ mặt ngượng ngùng. So với chuyện em trai ra ngoài, hai tờ giấy chứng nhận kết hôn đỏ thắm ở trong túi của cô, hiện giờ càng đủ lực sát thương hơn.
Cô liếc nhìn Kỷ Tùy Châu, đối phương đang đặt quà lên bàn. Ông nội miệng nói khách sáo quá, nhưng nụ cười trên môi ngày càng rộng.
Cô chưa từng biết, ông nội cô sống một đời không có đòi hỏi gì, có một ngày lại bị mấy món đồ bổ này thu phục.
Kỷ Tùy Châu rất biết lấy lòng người.
Thấy họ chuẩn bị nói chuyện, Doãn Ước liền đi vào bếp châm trà gọt trái cây. Lúc đi ra, cô nghĩ Kỷ Tùy Châu đã nói với ông nội rồi, kết quả hai người đang xem trận bóng đá trên ti vi, một già một trẻ rất hưng phấn, dồn toàn bộ chú ý lên đó.
Khi Doãn Ước đặt trà xuống trước mặt Kỷ Tùy Châu, nháy mắt với anh, bảo anh tuyên bố chuyện này. Nhưng con người này bình thường thông minh, lúc này lại cố ý giả ngốc, vẻ mặt mờ mịt vô tội.
Ngược lại ông nội thấy cô như vậy, quan tâm hỏi:
– Tiểu Ước, bụi bay vào mắt con à? Tiểu Kỷ thổi cho nó đi.
Doãn Ước mau chóng nói không có,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-nen-gap-lai/1275624/chuong-83-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.