Tuy rằng không cần tham gia chạy marathon, nhưng Doãn Ước vẫn đến hiện trường. 
Đây là cuộc thi chạy marathon lớn nhất trong năm của thành phố B, chính phủ đại diện tổ chức, các doanh nghiệp lớn tài trợ, đánh chiêu bài thể thao toàn dân, cho nên tất cả các ngành nghề đều cử ra đại diện tham dự. 
Hà Mỹ Hi rất không may mắn, bị công ty rút trúng trở thành tuyển thủ. Cô thương tâm hỏi Doãn Ước: 
– Là do gần đây mình mập lên, họ cảm thấy mình cần phải giảm cân sao? 
Doãn Ước an ủi cô: 
– Không phải, bởi vì cậu xinh đẹp, là biểu tượng nhan sắc của công ty. 
Vì để cổ vũ Hà Mỹ Hi hoàn thành cuộc đua, trời đông lạnh lẽo Doãn Ước không ở nhà, mà đến hiện trường xem thi đấu. Nhân viên công ty Hà Mỹ Hi đi xem rất nhiều, chiếm một khu vực nhỏ trong sân vận động. Doãn Ước liền sắm vai người nhà chen chúc đến chính giữa nhóm họ, thuận tiện giúp Hà Mỹ Hi trông giữ đồ tùy thân. 
Cuộc thi chia làm hai cách thức, toàn hành trình và bán hành trình, thời gian bắt đầu giống nhau, nhưng xuất phát điểm lại khác, cả lộ trình cũng có vài điểm khác biệt, nhưng đích đến chỉ có một, là sân vận động lớn nơi Doãn Ước ngồi. 
Vốn tưởng rằng cuộc thi thế này người đến xem sẽ không nhiều, ai ngờ hôm nay sân vận động có sức chứa lên tới tám mươi nghìn người lại có thể chật kín, trên khán đài không có một chỗ trống. Trước khi cuộc thi bắt đầu, như thường lệ có ban tổ chức đứng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-nen-gap-lai/1275554/chuong-37-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.