Hôm xuất viện, Kỷ Tùy Châu quả nhiên điều xe đến. 
Nhưng bản thân anh lại không đến. Doãn Ước nghĩ chắc anh bận rộn công việc, sau lại nhìn thấy ba cô đến, trong lòng lập tức hiểu ngay. Anh sợ đến chạm mặt người nhà họ Doãn. 
Gần đây, quan hệ của cô và Kỷ Tùy Châu tiến vào kỳ ‘trăng mật’, bởi vì quá mức tùy tiện, thế cho nên cô thường xuyên quên mất mối thâm thù đại hận của hai người. 
Thời buổi này, người sống chẳng chú trọng gì thế này như cô cũng không nhiều. 
Xe ông Doãn gửi đi bảo trì rồi, vốn chuẩn bị gọi xe, có xe đến thế này rất tiện lợi. Sau đó ông lặng lẽ hỏi Doãn Ước xe đó của ai, Doãn Ước chỉ nói là bạn, không dám nhắc đến tên của Kỷ Tùy Châu. 
Sau khi Lão Tần đưa người về nhà quay về, thấy Kỷ Tùy Châu liền kể rõ tình hình. Kỷ Tùy Châu hỏi ông có những người nào đến đón, ông nhân tiện nói: 
– Có ba của cô Doãn, còn có một vị bác sĩ họ Trịnh, hình như làm ở bệnh viện đó. 
Trịnh Đạc, nhị công tử nhà họ Trịnh, từng là bác sĩ chủ trị của Doãn Ước. Kỷ Tùy Châu cảm thấy người đàn ông này khá thú vị. 
Chân Doãn Ước bị thương nặng hơn Kỷ Tùy Châu, thời gian lành lại cũng chậm hơn. Hà Mĩ Hi trêu ghẹo cô: 
– Người ta nói càng lớn xương cốt càng lâu lành, sao cậu còn không bằng cả Kỷ Tùy Châu vậy. 
Doãn Ước cũng rất buồn rầu, cả ngày chống cây nạng chẳng đi đâu được, chỉ có thể quanh quẩn trong nhà 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-nen-gap-lai/1275531/chuong-26-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.