Xe chạy khỏi thôn nhỏ, bắt đầu lên đường quốc lộ.
Doãn Ước ngồi ở ghế sau, ôm chặt A Nhạc, vừa định lên tiếng phát hiện giọng của mình đều đang run rẩy:
– Trực giác mách bảo tôi, Tất Nhiên có liên quan đến cái chết của Chung Vi.
– Nói nghe xem.
– Tôi từng gặp anh ta. Lúc ở phim trường, anh ta từng đến tham quan. Nhưng mà khi đó hơi hỗn loạn, tôi cũng không để ý nhìn kỹ. Cho nên lần đầu gặp mặt tôi không nhận ra anh ta.
– Vậy thì cô nhận ra anh ta khi nào, tối qua?
Doãn Ước lắc đầu:
– Ở tình huống đó, sao có thể nhận ra được. Lúc ấy tôi chỉ mong mau thoát khỏi bọn buôn người kia. Kỷ Tùy Châu, anh cảm thấy Tất Nhiên giống người tốt sao?
– Người tốt kẻ xấu thì không biết, nhưng tôi đồng ý với cô, anh ta và Chung Vi có quen biết. Chẳng những anh ta quen, Lý Minh Hà cũng quen.
Đây là tình huống gì thế này.
Kỷ Tùy Châu mỉm cười:
– Trong nhà của Lý Minh Hà, ở góc có treo một tấm ảnh. Trong ảnh là Lý Minh Hà chụp cùng với một nữ sinh, người đó chính là Chung Vi. Nhưng mà chắc là ảnh chụp nhiều năm trước, lúc ấy hai người còn nhỏ, khoảng hơn mười tuổi gì đó.
Doãn Ước hoàn toàn không biết chi tiết này, lúc ấy cô dồn hết tâm trí vào Lý Minh Hà, không chú ý đến những đồ vật khác trong nhà.
– Nếu họ thật sự quen biết nhau, vậy Tất Nhiên có thể biết được tình tiết vụ án năm đó của Lý Minh Hà.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-nen-gap-lai/1275528/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.