Niềm vui bất ngờ? Trong tiệm bánh ngọt có thể là cái gì, không phải làm bánh thì chính là ăn bánh.
Kỷ Tùy Châu dựa vào sô pha nghịch bật lửa trong tay. Cơn nghiện thuốc lá lại đến, chỉ là nghe được câu nói kia của Hạ Tịch, đột nhiên nghĩ đến một chuyện trong quá khứ.
Khi đó, anh và Doãn Ước rất tốt, có lần Doãn Ước cũng dẫn anh đến tiệm bánh ngọt, nghe nói là chị bạn của cô mở. Doãn Ước tay nghề thủ công không tệ, làm được chiếc bánh ngọt nên hình nên dáng, anh hùa theo cổ vũ khen ngợi mấy câu. Kết quả Doãn Ước đột nhiên nói hôm đó là sinh nhật anh, nên mang đến cho anh niềm vui bất ngờ.
Con gái đều như vậy à, hở tí là muốn mang đến kinh hỉ cho đàn ông.
Doãn Ước ngày đó quả thật làm cho người ta phải giật mình. Cô sinh viên thanh thuần đáng yêu của ngày thường, hiếm khi lại phóng túng đến vậy.
Cô biểu diễn trước mặt anh, trong tiệm bánh ngọt không một bóng người, nhảy… thoát y.
Ngày đó cô ăn mặc ngọt ngào như chiếc bánh ngọt, toàn thân là màu trắng hồng, trên đầu còn đeo băng đô vải. Vừa hát một ca khúc bằng tiếng Hàn anh nghe không hiểu, vừa bắt đầu cởi. Bắt đầu từ phụ kiện đi kèm, mỗi khi hát xong một câu cô lại cười. Kế tiếp là tạp dề, rồi sau đó là từng món quần áo.
Một người hiểu biết sâu rộng như Kỷ Tùy Châu, cũng bị hành động khác người này của cô làm giật mình không nhẹ.
Nhảy đến cuối cùng cởi chiếc váy yếm còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-nen-gap-lai/1275521/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.