"Điện thoại chị đâu?" 
Anh hỏi vậy vì lúc nãy mẹ cô có gọi bảo là điện thoại cô không liên lạc được nên bà ấy mới gọi cho anh. 
"Hết pin, sập nguồn rồi". 
"Thôi, chị vào nhà đi". 
"À, tạm biệt!" 
Cô chào anh định quay vào nhà thì.. 
"Không! Chị ơi... anh ấy đã hứa sẽ ngủ cùng em..." 
Vĩ Thành vịn tay cô ngước mặt lên ngây thơ nhìn cô nói. 
"Sao vậy? Đã có chị rồi mà". 
"Không sao đâu, tôi đã hứa nên phải giữ lời thôi". 
Mọi chuyện cũng là do lúc nãy khi hai đứa còn ở trong nhà anh, Vĩ Thành cứ khóc thúc thít mãi nên anh đã dụ, à nhầm nên anh đã dỗ dành vài lời nhưng chỉ có vậy mà thằng nhóc lại liền muốn anh ngủ cùng, còn bắt anh phải hứa nữa, nên thôi một công hai chuyện ai mà không thích hehe. 
"Vậy có phiền cậu quá không? Cũng đã..." 
"Thôi chúng ta cùng vào nhà nào!" 
Anh thừa biết cô sẽ kiếm cớ từ chối nên đã nhanh chóng đi lại nắm lấy tay Vĩ Tuấn và Vĩ Thành đi vào nhà trước. 
"Ơ..? Haizz..." 
Biết sao giờ cô đành chấp nhận vậy, thật ra trong đầu cô lúc này cũng không đặt nặng vấn đề nam nữ nữa, vì trong mắt cô cậu ta không xấu tính đến vậy. 
_____ 
Ngọc Y đi vào khoá cửa cẩn thận, từng bước mệt mỏi đi vào nhà, bà cô cũng ổn rồi nên cũng bớt lo hơn. Cô vừa bước vào thì đã thấy ba người họ ngồi ở sopha phòng khách chờ "lệnh" rồi. 
"À 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-mot-minh-nua-yeu-thoi/2780604/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.