Cùng lúc đó ở biệt thự Diệp gia, buổi sáng Diệp Ngọc Y thức dậy thì cũng gần tám giờ, do tối hôm qua cứ trằn trọc, khó ngủ nên đến gần hai giờ sáng cô mới chợp mắt được.
Đánh răng rửa mặt xong, xuống nhà thì chỉ thấy có mỗi chị làm vườn được ba mẹ cô thuê theo giờ. Hỏi ra thì biết từ sớm họ đã đến nhà cậu mợ hai cô rồi, dường như tối hôm nay là tiệc sinh nhật mười tám tuổi của Vĩ Thành.
Thường ngày, nếu không phải trầm mình ở công ty thì Ngọc Y cũng chỉ quanh quẩn ở nhà, hiếm lắm mới cùng Mộc Cẩm Dương đi bar hay shopping giải sầu. Cô cũng không phải dạng người thích ăn chơi, đến đó cũng chỉ để nếm trải qua mùi vị cuộc đời mà thôi.
Thông thả từng bước chậm rãi đi ra sau vườn, nơi có cả mảnh đất rộng được ba mẹ cô đặt cách riêng dùng để trồng hoa hướng dương, trang trí thêm con đường nhỏ được trải dài ở giữa rừng hoa thơ mộng đó.
Để có được mảnh vườn đầy ấp sự đẹp đẽ này, ông Diệp đã lên kế hoạch rất kĩ càng, vì ông biết Diệp Ngọc Y cô đặc biệt thích hoa hướng dương nên đã tự tay trồng, muốn tạo ra một không gian thoải mái dành riêng cho cô con gái rượu mỗi khi trở về nhà.
Đang hoà mình vào sắc vàng tươi tắn của những bông hoa to lớn, bỗng điện thoại trên tay cô rung lên.
"Alo! mẹ..."
"..."
"Nếu mẹ đã muốn vậy...con sẽ mời! với tư cách là một người bạn thân thiết"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-mot-minh-nua-yeu-thoi/2780569/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.