Lúc Ngọc Y đỗ xe vào sân nhà cậu mợ hai thì cũng tầm khoảng gần mười một giờ, đúng lúc mọi người trong nhà đang dọn bữa trưa. 
Vĩ Thành thì đang đứng loay hoay, lóng ngóng ở ngoài cửa. Khi nhìn thấy xe cô liền ló đầu vào trong gọi to: 
"Ba mẹ, cô dượng! chị Y đến rồi...!" 
Nói xong, cậu hớt ha hớt hải chạy ra, Vĩ Thành giờ đây nhìn vào không khác gì một tiểu thịt tươi, thanh niên trai tráng vừa tròn mười tám tuổi. Cả gương mặt và body đều chuẩn như soái ca, nên ở trường cậu thường hay bị vướt vào mấy tin đồn tình cảm rất chi là rắc rối. 
"Chị! có mang quà cho em không nào?" 
"Không! chị quên rồi" 
Ngọc Y giả vờ dùng ánh mắt thản nhiên, ghét bỏ mà trả lời lại. Rồi đi thẳng ra sau mở cốp xe lấy mấy thứ đồ cô vừa ghé vào trung tâm thương mại mua lúc nãy. Nào là đồ uống, trái cây, rồi có thêm cái bánh kem ba tầng bự chảng nữa. 
Vĩ Thành như chết lặng, tinh thần phải nói là tuột dốc trầm trọng, mang gương mặt mếu máo của mình tiến lại gần vừa đưa tay ra cầm phụ vừa nói: 
"Chị thật sự không chuẩn bị quà cho em sao?" 
"Nè, đừng có giở cái thói đó với chị. Vào nhà ăn uống xong xuôi, chị đưa em đi chọn quà" 
"Thật sao? chị nhớ phải giữ lời đấy nhá!" 
_____ 
Chiếc Mercedes-Benz của Lâm Gia Kiệt dần ló dạng và hiện hữu trước ngôi biệt thự rộng lớn, xa hoa. Với sự kết hợp giữa 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-mot-minh-nua-yeu-thoi/2780568/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.