Trở về dinh thự riêng, Lâm Gia Kiệt ngồi buồn tẻ ở phòng khách rót rượu uống. Nguyễn Trần Minh, Bevis hay Alan mỗi người ngồi một góc đưa mắt nhìn nhau khẽ lắc đầu.
"Ờm...cậu có thể nói rõ hơn về chuyện lúc nãy ở tập đoàn không"_Bevis càng nghĩ càng khó hiểu, suy đoán cũng chẳng đúng đâu vào đâu.
"Chuyện gì?"_Lâm Gia Kiệt nốc cạn ly rượu.
"Này uống ít thôi...thì là vụ tai nạn của ông chú cậu nhắc đến đấy".
Nhắc đến vụ tai nạn, Nguyễn Trần Minh liền thu lại chân, chỉnh lại tư thế nghiêm túc nhìn thẳng vào gương mặt Lâm Gia Kiệt, chực chờ câu trả lời.
"Không biết!"
"Ơ kìa...sao lại không biết, có phải cậu đã điều tra được gì không?"
"Đừng hỏi nữa, chuyện đó không liên quan đến mấy cậu đâu, cũng đừng tìm hiểu làm gì...kẻo chuốc họa vào thân"_anh buông ra vài câu phũ phàng rồi xoay người đi lên phòng, tâm trí hiện đang rối như tơ vò, nổi lo lắng lớn nhất đối với anh bây giờ chính là Diệp Ngọc Y.
Mở cửa đi vào, Lâm Gia Kiệt tiến đến ban công cầm điện thoại lên nhấn vào một dãy số không lưu tên gọi đi. Bên ấy không lâu liền có người nhấc máy.
"..."
"Anh chắc cũng biết rõ tình hình của Lâm thị bây giờ mà nhỉ?"
"..."
"Nó là tâm huyết của ba tôi, chạm đến nó trừ khi bước qua xác của Lâm Gia Kiệt này".
"..."
"Sao cũng được, nhớ đừng rùm beng quá, dù đám trinh thám đó của anh có tài giỏi đến đâu thì cũng phải e dè mấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-mot-minh-nua-yeu-thoi/2780521/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.