Rồi chuyện gì đến cũng sẽ đến, Lâm Gia Kiệt nóng bỏng ngấu nghiến hôn lấy môi cô không ngừng, bàn tay to lớn nhào nặn đôi bồng đào vẫn còn cất giấu sâu trong lớp áo ngực kích tình ấy.
Sau vài ba phút đấm đuối, anh rời khỏi nơi mềm mại đó, ghé đầu vào vành tai nhạy cảm của cô dùng giọng nói khàn đục của mình, nói:
"...có thể không?"
Cái hơi nóng, cùng mùi hương thơm mát từ khoang miệng anh toả ra, như cuốn Diệp Ngọc Y rơi vào khoảng không vô tận, lần đầu tiên cô gần gũi với người khác giới vượt mức như vậy, nhưng lại chẳng hề có sự bài xích nào.
Hai bàn tay cô không tự chủ đặt hết lên vòm ngực rắn chắc của anh, hành động này làm cho Lâm Gia Kiệt thích thú khẽ cười. Anh đưa tay năm lấy đôi tay rụt rè, ấm áp đang bị mất phương hướng trên ngực mình.
"Em... là đang xấu hổ?"
Cô cảm thấy như anh có thể đọc được hết suy nghĩ của cô vậy, mớ cảm xúc hỗn độn, mơ hồ đều bị anh nắm thóp cả, hai gò má vì ngại ngùng mà đỏ ửng lên, dù vậy nhưng Diệp Ngọc Y vẫn giữ bình tĩnh trả lời:
"Không....không có...!"
"Thật à, cho em cơ hội cuối cùng, còn không thú nhận, tôi liền...."_anh dùng ánh mắt đầy ẩn ý nhìn cô, bàn tay ngao du trên khắp cơ thể thướt tha, đang ẩm ướt một vì một chút mồ hôi ấy.
"Thật... thật mà... ưm!"
Diệp Ngọc Y chưa nói hết câu đã bị môi anh trấn áp một lần nữa, chiếc áo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-mot-minh-nua-yeu-thoi/2780497/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.