"Nói (mình nghe)!"
Cả hai cùng đồng thanh nhưng thái độ của mỗi người mỗi khác, Lâm Gia Kiệt như đang muốn ăn tươi nuốt sống cái tên đang gọi quấy rầy mình giờ này.
"Chủ tịch à, ngài...ngài đang ở đâu vậy?"
"Tôi ở trong chùa, sắp ăn chay trường niệm phật rồi, cậu tốt nhất trong thời gian này đừng xuất hiện trước mặt tôi, không thì mau nộp đơn xin nghỉ việc đi!"
Alan được một vé nới rộng lỗ tai miễn phí, cầm điện thoại nhưng tóc đã rỉ mồ hôi hột.
"Cậu ta đang ở đâu?"_Nam Cung Bạch đứng ngay bên cạnh.
"Chủ tịch không nói cụ thể....còn đòi đuổi việc tôi".
"Được rồi, tôi biết cậu ta ở đâu rồi".
Nam Cung Bạch ngay sau đó đã ra ngoài lái xe đi mất, Alan và cả Lâm Vy Lam trợn tròn mắt ngơ ngác nhìn nhau. Chiều hôm qua, anh ta chỉ mới rời bệnh viện được một lúc thì nhận được tin từ bệnh viện cụ thể là từ Giang Từ Uyển, cô ấy nói Lâm Tổng đã một mực lái xe đi rồi, dù cô có ngăn cản cũng chẳng thành, nghe đến đó Nam Cung Bạch liền biết hiện tại anh đang ở đâu.
Trở lại với ngôi biệt thự của 'đôi trẻ', kể từ lúc Diệp Ngọc Y nghe điện thoại xong, liền xoay người đi vào phòng tắm thay quần áo. Lâm Gia Kiệt dù có muốn gây sự chú ý cũng khó mà toại nguyện được.
"Y Y à.... thật ra tối qua...!"
"Im miệng! đừng nói nữa!"_cô mạnh tay mở toang cánh cửa.
"Anh còn chưa làm gì em mà?"
Lâm Gia Kiệt càng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-mot-minh-nua-yeu-thoi/2780496/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.