Chớp mắt đã đến thứ tư, ngày mai là tết trung thu, trong siêu thị đã bày ra đủ loại bánh trung thu, Lộ Cẩn đang đi loanh quanh, lựa hai hộp lên để xem nên mua nào.
Cô kéo Mộ Trạch: “Anh xem thử, bác trai thì ăn loại bánh trung thu nào?”
Mộ Trạch lạnh nhạt nói: “Sao cũng được.”
Lộ Cẩn bĩu môi: “Hỏi anh cũng như không, tại em không biết chọn loại nào nên mới hỏi anh mà!”
“Vậy thì mua cả hai.”
“…”
Cầm hai hộp bánh trung thu, Lộ Cẩn nhìn giỏ trái cây bên cạnh: “Còn cái này thì sao?”
Ánh mắt Mộ Trạch ngừng lại chốc lát: “Không cần mua những thứ này.”
Lộ Cẩn lại chạy đến hàng bên cạnh: “Trà thì sao? Trà dưỡng sinh, tốt cho cơ thể.”
Mộ Trạch hơi bất bình, kéo Lộ Cẩn đến quầy thu ngân: “Có bánh trung thu là được rồi, không cần phải mua những thứ khác.”
Sau khi tính tiền, Lộ Cẩn cầm hai hộp bánh trung thu đi theo sau Mộ Trạch lên xe.
Mộ Trạch lái xe nghiêm túc nhìn thẳng phía trước, Lộ Cẩn nhìn anh, ánh mắt hơi tối, “Em xin lỗi.”
Mộ Trạch quay đầu sang hỏi cô, “Làm sao?”
Lộ Cẩn nhìn hai hộp bánh trung thu trong tay, tâm trạng phức tạp, cô cúi đầu, giọng nói rất nhỏ, “Biết rõ anh không muốn về nhà mà vẫn cố bắt anh về, em thế này rất quá đáng phải không?”
Mộ Trạch sửng sốt, đưa tay sờ vào mái tóc mềm mại của cô, “Đừng đoán mò như vậy, dù anh có khó chịu với bọn họ như nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-map-mo-voi-thoi-gian/1882311/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.