Hai người lên xe, Lộ Cẩn nhẹ giọng hỏi Tô Mạc Thần, “Tiểu Thần, em muốn ăn cái gì nào?”
Tô Mạc Thần còn chưa mở miệng, Mộ Trạch liền nói tiếp, “Em hỏi nó làm gì? Dù sao nó cũng đã ăn no rồi mà.”
Lộ Cẩn liếc anh một cái, tức giận nói: “Rốt cuộc em ấy có phải là em trai ruột của anh không thế hả?”
Mộ Trạch không nói gì, anh hy vọng không phải ruột, vậy anh cũng không cần phải quản nhiều như vậy.
Nhìn hai người qua lại, Tô Mạc Thần non nớt ngây thơ nói: “Chúng ta là anh em ruột mà.”
Lời của một đứa con nít, Lộ Cẩn buồn cười nhưng vẫn nhịn được, nhìn Mộ Trạch đang lái xe, không mặn mà nói một câu, “Anh trai của em thật sự rất tệ!”
Khóe miệng của Mộ Trạch không nhịn được mà giật giật, một lớn một nhỏ vẫn chưa hết chuyện!
Dọc theo đường đi, Tô Mạc Thần đều nói chuyện với Lộ Cẩn, Lộ Cẩn rất vui vẻ, hai người xuống xe rồi cũng không ngừng lại, vừa đi vừa cười đùa.
Tô Mạc Thần liếc nhìn sau lưng Mộ Trạch, nói nhỏ, “Chị, chị thấy anh em im lặng đi phía sau có giống vệ sĩ của chúng ta không kìa?”
Lộ Cẩn bất ngờ, ngay sau đó nhìn Mộ Trạch, che miệng cười trộm, “Giống, cực giống!”Xem ra anh rất có tố chất làm vệ sĩ.
Tô Mạc Thần thở dài như ông cụ non, “Hây dà! Nhưng mà anh ấy quá đẹp trai, bắt mắt quá!”
Lộ Cẩn cười khúc khích, “Đúng thế, làm vệ sĩ thì tiếc quá!”
Nghe được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-map-mo-voi-thoi-gian/1882307/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.