Còn chưa ra đến bàn ăn, dì Chu đã đợi không kịp gọi Lộ Cẩn tới gần, thái độ thân thiết hơn bình thường.
“A Cẩn, ra đây ngồi đi cháu!”
Đến nhà người khác thì khó tránh được khách sáo câu nệ, Lộ Cẩn không kiềm được nhìn về phía Mộ Trạch, anh vẫn đang nói chuyện với Tiếu Nghị nên không chú ý tới bên này.
Nhìn dì Chu cười tủm tỉm với mình, cô mỉm cười gật đầu, ngồi xuống ghế cạnh bà.
“A Cẩn, cháu cứ coi đây là nhà của mình đi, thích ăn gì thì cứ nói với dì, đừng khách sáo đừng khách sáo!”
Chu Nhã Tư đặt đĩa cá hấp lên bàn ăn rồi ngồi xuống ghế cạnh dì Chu, thân thiết ôm tay bà, sau đó quay người nói với Lộ Cẩn: “Thật sự thì, cô Chu là người khéo tay nhất nhà đấy, bình thường ít người được thưởng thức tay nghề của cô lắm đấy, nếu không phải vì chúng tôi về nhà thì cô cũng lười lắm, không chịu xuống bếp đâu!”
Dì Chu vỗ tay cô ấy: “Cái con bé này, nói vòng nói vo rồi quay lại bảo cô lười chứ gì!”
Mộ Trạch xoay người đi vào thì thấy ba người ngồi sát nhau, đang muốn ngồi xuống ghế cạnh Lộ Cẩn thì ai ngờ Tiếu Nghị đã nhanh chân hơn, “cây ngay không sợ chết đứng” mà ngồi xuống.
Anh nhướng mày, ánh mắt híp lại nhìn Tiếu Nghị, tựa như đang đưa ra lời cảnh cáo.
Tiếu Nghị giả vờ như không nhìn thấy, lại còn quay sang nói chuyện với Lộ Cẩn, rõ ràng là đang xem trò vui.
Có trưởng bối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-map-mo-voi-thoi-gian/1882301/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.