Chiếc Cayenne băng băng trên đường cao tốc, Lộ Cẩn nhìn thẳng về phía trước, ánh mắt liếc về phía gương mặt tuấn tú đang chuyên chú lái xe, khóe miệng anh nở nụ cười nhàn nhạt, tâm tình tựa như rất vui vẻ.
Tới tận bây giờ, cô chưa bao giờ nhìn thấy anh giữ trên môi nụ cười thật lâu như thế này.
Khi anh cười lên, đẹp đẽ vô cùng, khiến cô lâm vào trầm mê.
Hàng lông mày thường xuyên nhíu lại giờ cũng giãn ra, vô cùng nhu hoà, đôi mắt sâu thẳm kia cũng mang theo nét cười, cả người như đắm mình dưới ánh mặt trời, mãi dịu dàng như vậy, làm người ta khó có thể tưởng tượng ra được vẻ mặt của anh khi bình thường luôn chỉ là biểu cảm lãnh đạm không cảm xúc.
Lộ Cẩn chớp chớp mắt, cô không nên, cũng không thể si mê anh thêm lần nào nữa.
Cất đi tâm tư bề bộn trong lòng, do dự hồi lâu mới mở miệng hỏi anh: "Hôm qua anh đưa tôi về à?"
Mộ Trạch nhìn con đường phía trước, đáp: "Cứ coi là vậy đi."
Cứ coi là vậy đi là thế quái nào?
Rốt cuộc là phải hay không phải?
Đúng lúc dừng xe đợi đèn đỏ, Mộ Trạch chăm chú nhìn cô: "Bộ dạng uống rượu rồi say khướt của em thật sự rất kinh khủng, khó có thể tưởng tượng được rằng em nói mình có đến năm người yêu cũ đấy."
Lộ Cẩn ngẩn người, dáng vẻ khi say của cô rất khủng khiếp?
Làm sao lại khủng khiếp cơ chứ?
Đèn chuyển xanh, Mộ Trạch dời tầm mắt tập trung lái xe.
Lộ Cẩn mở điện thoại nhìn thời gian,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-map-mo-voi-thoi-gian/150139/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.