Họ đều nói với ta rằng Đế Trường Thanh bị điên rồi.
Cho đến khoảnh khắc nhìn thấy nụ cười này của hắn, ta mới thật sự hiểu được ý của mọi người là gì.
Mấy ngày qua Đế Trường Thanh quá bình tĩnh, bình tĩnh đến mức ta không để ý đến những d.a.o động bất an trong lòng.
Ta nắm chặt tay, những chiếc móng tay được cắt tỉa tinh xảo đ.â.m vào lòng bàn tay ta, cơn đau khiến ta bình tĩnh lại.
Đế Trường Thanh giơ tay chạm vào khóe mắt ta, trong nháy mắt, lại biến thành hoàng đế bình tĩnh khó đoán.
Ta chỉ cảm thấy toàn thân dựng tóc gáy, người này đã tu luyện thành tinh rồi.
“Tiểu nữ không hiểu bệ hạ đang nói gì.”
Ta cụp mắt xuống, cười nói:
“Tiểu nữ mệt rồi.”
Đế Trường Thanh không nói thêm gì nữa, nhẹ nhàng gật đầu:
“Vậy thì nghỉ ngơi đi!”
Hắn nắm tay ta, từng bước đi qua dãy hành lang dài.
Ta nhìn tấm lưng của hắn trước mặt, có chút hoảng hốt.
Không biết Đế Trường Thanh rốt cuộc nghĩ gì về ta, hắn đang nghĩ ta là hồn ma hắn đã chiêu về, hay chỉ là người có dung mạo tương tự để thay thế.
Một lúc sau, chúng ta đi bộ đến khoảng sân nơi chúng ta từng ở.
Cảnh vật vẫn giống năm đó, tựa như chưa hề có chuyện gì xảy ra.
Ta thu hồi tâm tư, vừa định nói bệ hạ đi thong thả, nhưng chưa kịp mở miệng đã thấy Đế Trường Thanh vô cùng tự nhiên bảo tỳ nữ cởi áo ngoài cho mình.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-mang-song-de-the/3729850/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.