Dịch: Huyễn Ảnh Vô Song
Nghe vậy, lông mày của người đàn ông đột nhiên nhíu lại: “Em rõ ràng biết điều này là không thể, chúng ta đổi sang một yêu cầu thực tế khác hơn đi, ví dụ như, muốn mua cái gì, đi đâu chơi.”
“Ba đã cho em tiền rồi, hơn nữa em cũng có tay có chân.” Ngụ ý là, mua cái gì, đi đâu chơi, tôi đều có thể tự mình giải quyết, không cần Thẩm đại thiếu gia như anh quan tâm.
Ánh mắt của Thẩm Khiêm hơi trầm xuống, anh ta nâng tay xoa xoa huyệt thái dương, đây là động tác nhỏ mà anh ta thường xuyên làm khi có chuyện phiền não. Có thể thấy được, yêu cầu của Thẩm Loan khiến hắn khó xử đến mức nào.
“Tại sao lại muốn đi?”
Thẩm Loan hỏi ngược lại: “Tại sao em không thể đi?”
Người đàn ông nhìn cô thật sâu, “Em chắc chắn muốn biết được lý do, cho dù, những lời đó khi nói ra sẽ rất khó nghe sao?”
Cô gái mím chặt môi, ánh mắt lộ ra một vẻ bướng bỉnh, “Dạ, em chắc chắn.”
Cổ họng Thẩm Khiêm nghẹn lại, anh cảm thấy tức giận xưa nay chưa từng có trước sự chèn ép từng bước từng bước một của Thẩm Loan, anh còn chưa kịp tìm hiểu cảm xúc bất thường của mình từ đâu mà ra, nhưng những lời nói tổn thương đã thốt ra khỏi miệng anh rồi.
“Vào ngày tổ chức tiệc mừng thọ của ông ngoại, thân phận là đứa con gái ngoài giá thú của em không chỉ khiến mẹ xấu hổ, mà còn mang lại sự xấu hổ cho cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-luc-gap-duoc-anh/3437614/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.