Dịch: Huyễn Ảnh Vô Song
Người đàn ông thấp giọng cười, tâm trạng đột nhiên trở nên rất tốt.
Phần lưng cứng ngắc của Thẩm Loan dần dần thả lỏng, giờ cô mới phát hiện ra, cả bàn tay mình đều xuất hiện mồ hôi lạnh.
“Nếu lo lắng, tại sao không gọi điện thoại cho anh?”
“Sợ ảnh hưởng đến công việc của anh.”
“Điện thoại dùng có tốt không?” Dừng một chút, lại bổ sung, “Là chiếc anh đưa cho em.”
Da đầu của Thẩm Loan căng thẳng, theo bản năng cảnh giác.
“Sao em lại không nói gì?”
“Xin lỗi. Điện thoại,.... hư rồi.”
“Sao lại hư rồi?”
Thẩm Loan không trả lời.
Giọng nói bên kia bỗng trầm xuống: “Em đang nói dối!’
“Em không có nói dối, nếu như anh thật sự muốn biết, vậy anh có thể trực tiếp đi hỏi Thẩm Yên.” Nói xong, cô trực tiếp cúp máy.
Thẩm Khiêm nhất thời kinh ngạc, giọng nói này của cô..... Đây là, cô ấy khóc rồi?
Đột nhiên trong lòng Thẩm Khiêm cảm thấy bực bội.
Trong đầu anh không khỏi hiện lên dáng vẻ ủy khuất rưng rưng của cô gái, ở lòng ngực giống như bị thứ gì đó đâm vào một chút, trong nháy mắt cảm thấy đau đớn.
Ngày hôm sau, anh ta mới từ trong miệng Thẩm Yên biết được chuyện gì đã xảy ra.
“Là em ném đó thì làm sao? Ai bảo anh mua điện thoại cho cô ta chứ. Anh à, anh không phát hiện ra mình quá mức nhiệt tình đối với Thẩm Loan hay sao?”
Thẩm Khiêm cúp máy, tâm trạng cũng cực kỳ kém.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-luc-gap-duoc-anh/3437612/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.