Editor + Beta: Basic Needs
Khúc nhạc đệm nho nhỏ này qua đi, Thẩm Ngư vẫn nghiêm túc biên tập sách cho anh ta – tuy rằng cô đã dán nhãn “Kính nhi viễn chi” lên người Bành Phái – nhưng việc trên tay không thể nào ngừng lại được, chẳng qua cô cũng không đi tới Phúc Châu cũng như không nói thêm đề tài gì với anh ta ngoài chuyện công việc.
* Kính nhi viễn chi: tôn kính, nhưng chỉ có thể nhìn từ xa, không thể gần hoặc không muốn gần
Đại khái Bành Phái cũng tự chán ghét hành vi của mình nên cũng không có nói ra mấy câu gì kỳ quái.
Lúc này anh ta lại viết rất nhanh làm cho Thẩm Ngư giật mình. Anh ta không giống với những người tác giả lúc trước mà cô biết. Bọn họ phải chờ đến khi tâm hồn mình trở nên tinh tế và nhạy cảm thì ngôn từ họ viết ra cũng tinh tế và giàu cảm xúc, nhưng mà Bành Phái không phải là một người giống như vậy.
Sau khi nhận được bản thảo, cô đã đọc lại, quả thực nó rất khác với những tác phẩm khác nhưng cũng có một phong cách riêng.
Thẩm Ngư nhanh chóng giao nộp bản thảo, liên hệ với bên thiết kế rồi cùng nhau bắt đầu lên kế hoạch cho phong cách của toàn bộ cuốn sách. Tuy có chút rắc rối nhỏ nhưng không phải là vấn để lớn nhưng mà cuối cùng cũng có sự khác biệt với Tổng biên tập trong việc lựa chọn bìa mềm hay bìa cứng.
Cô kiến nghị làm bìa cứng, tuy Tổng biên tập không phản đối nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-luc-2/2600885/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.