Khi Cố Ly đang ngồi ổn định tâm trạng trên xe buýt thì nhận được cuộc gọi từ bà ngoại: “Ly Ly, bà đã biết mọi chuyện rồi, đến chỗ bà ngoại đi? Để bà ngoại chăm sóc cháu.”
“Bà ơi.” Vừa mở miệng, nước mắt Cố Ly rơi xuống ngay lập tức, cô cố gắng ngừng khóc, “Cháu sẽ đến chỗ bà.”
“Được… Được.” Bà ngoại nói được không ngớt, “Cháu gái ngoan của bà, bà ngoại chờ cháu.”
Sau cuộc điện thoại, Cố Ly dựa đầu vào cửa kính lặng lẽ rơi nước mắt.
Cảnh phố ngoài cửa sổ vụt qua, tình yêu thầm kín của Cố Ly bắt đầu từ mùa hè ấm áp và kết thúc vào mùa đông đầy giá rét này.
……
Từ Giai Thiến uống một ngụm nước, dùng mu bàn tay chống cằm, “Lâm Yến, nhà hàng này không ngon sao?”
“Cũng tạm.”
“Vậy tại sao cậu ăn vài miếng đã không động đũa nữa?”
Lâm Yến cụp mắt nghịch điện thoại di động, thờ ơ trả lời: “Tôi không đói lắm.”
Từ Giai Thiến “Ồ” một tiếng nghe có vẻ hơi buồn.
Nhiệt độ trong phòng hơi cao, Lâm Yến đặt điện thoại xuống, cởi áo khoác, lấy hộp thuốc lá ra lắc một cái, “Không phiền chứ?”
Từ Giai Thiến lắc đầu ngỏ ý cứ tự nhiên.
Tay Lâm Yến đặt điếu thuốc bên miệng, khói tràn cổ họng, đột nhiên nhớ tới gần đây Coca rất kén ăn, cậu thuận miệng hỏi: “Lúc trước cậu cho Coca ăn thức ăn cho mèo loại nào?”
Hơi nước bốc lên từ nồi lẩu nóng hổi làm mờ mặt cậu, ánh mắt Từ Giai Thiến như muốn quấn lấy, mọi cử chỉ của Lâm Yến đều khiến cô si mê.
Cậu đột
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-lia-canh/912096/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.