"Mày không phải con tao! Mày đi chết đi!"
"Gia Tuệ! Con đi đâu? Còn tiểu Viên thì sao?"
"Mẹ! Đừng bỏ con đi mà!".
"Cha, mẹ! Vốn dĩ khi sinh nó ra mẹ không nên ngăn cản con bóp chết nó, con không có đứa con như vậy!".
"Gia Tuệ, con đi đâu, Gia Tuệ!"
.......
"Đừng đụng vào tao! Tao không phải mẹ mày, cút!"
"Đáng lẽ tao phải bóp chết mày từ khi mày mới sinh ra rồi."
"Gia Tuệ, con đừng nói vậy trước mặt con bé!"
.......
"Gia Tuệ, đây là...đứa bé nào?"
"Đây là con trai con, nó tên Minh Duệ!"
"Mày phải yêu thương Minh Duệ của tao! Nếu mày bắt nạt nó tao sẽ đánh chết mày!"
"Xin chào! Chị tên Liêm Viên!"
"Em là Minh Duệ!"
.......
"Đồ không cha không mẹ, các cậu ơi, Liêm Viên không có mẹ cũng không có cha!"
........
"Liêm Viên, Liêm Viên, mẹ cháu gặp tai nạn rồi, đang trong phòng cấp cứu, nhanh đi vào bệnh viện!"
........
"Đừng...chạm vào người tao! Mày phải nhớ tìm bằng được Minh Duệ! Nghe rõ chưa?"
"Mẹ ơi!"
........
Mẹ ơi!
Liêm Viên giật mình tỉnh giấc, cô hoang mang nhìn xung quanh căn phòng ngủ rộng lớn.
Cô thở hồng hộc, giấc mơ ban nãy như ẩn như hiện trong đầu cô.
Liêm Viên khịt mũi vài cái, thấy mũi mình hơi sụt sịt, cô lại đưa tay lên mặt chạm vào nước mắt.
Không cần đoán cũng biết một bên gối đã ướt đẫm nước mắt. Dường như quá khứ cứ đeo bám cô mãi không buông,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-lam-ton-thuong-nhau/2598853/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.