Buổi tối Lâm Thường không về nhà, Lâm Cửu Cửu tránh được một phen bị anh trai truy vấn. Thế nhưng, đời không như là mơ, ở trường, vẫn luôn tồn tại một nhân vật chuyên tìm bát quái.
"Ăn lẩu ngon không bạn hiền?"
Hứa Văn hướng về phía Lâm Cửu Cửu mà nhướng mày. Vẻ mặt cậu buồn bực đem cặp sách cất vào trong hộc bàn, lắc đầu – "Đêm nay cũng không biết có thể ăn hay không?"
Anh trai cậu tối qua không về, phỏng chừng công việc rất bận, chẳng biết được tối nay có hoàn thành xong mọi việc hay không. Nếu công việc vẫn chất chồng chưa xong, cậu cũng không thể nào tới nhà Lục Ngôn ăn lẩu được.
Cậu chỉ là muốn ăn lẩu thôi mà.
Hứa Văn nghi hoặc – "Tại sao vậy?"
Lâm Cửu Cửu nói ra nguyên nhân với Hứa Văn, chuẩn bị kể tới đoạn 'anh Lục Ngôn' tặng hoa cho cậu. Bạn học Hứa lại nhanh nhảu mở miệng – "Đàn ông khi làm việc là đẹp trai nhất"
Lâm Cửu Cửu ngậm miệng.
Cậu nhớ lại lúc trước ở thư viện, cậu thì giải đề còn 'anh Lục Ngôn' thì làm việc.
Đúng thật rất đẹp trai. Nhưng 'anh Lục Ngôn' lúc nào mà chả đẹp trai.
Hứa Văn tiếp tục chống cằm cảm thán – "Nói thật, đàn ông vừa có tiền, vừa có sự nghiệp rất là hấp dẫn. Ổng 26 tuổi rồi, dựa theo đạo lý mà nói thì không thiếu người vây quanh nha. Cửu Cửu, tớ nghi ngờ ổng là một hải vương (*)"
(*) Hải dương: ngôn ngữ mạng chỉ một chàng trai/cô gái có nhiều mối quan hệ mập mờ
Lâm Cửu Cửu –......
Lâm Cửu Cửu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-lam-phien-tui/171051/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.