Lâm Cửu Cửu hoàn toàn không biết việc cậu xem Lục Ngôn là anh trai đã bị anh trai thật của mình bán rẻ cho hắn.
Vào thứ bảy, Lục Ngôn hẹn cậu đi khu trò chơi.
Khu trò chơi, 'anh Lục Ngôn' lớn tuổi như vậy cũng có thể tới chơi sao?
Cách ăn mặc của Lục Ngôn hôm nay khác với ngày thường, áo sơ mi thêm áo len, quần jean đơn giản, tóc mái cũng không chải chuốt về phía sau, mà lười nhác để nguyên ở phía trước, hắn và Lâm Cửu Cửu đứng chung một chỗ, dường như càng giống với bạn đồng lứa hơn.
Lâm Cửu Cửu nhìn Lục Ngôn khác xa ngày thường, có chút không nhận ra.
'Anh Lục Ngôn' hôm nay trẻ trung quá.
Cậu cọ tới cọ lui trên xe, thỉnh thoảng lại lén nhìn Lục Ngôn qua kính chiếu hậu.
Hắn nhận ra, nói toạc.
"Đẹp trai không?"
"Đẹp....à....không biết!" – Lâm Cửu Cửu lập tức phản ứng lại, quay đầu nhìn ra cửa sổ, Lục Ngôn mỉm cười, phá lệ không trêu ghẹo cậu nữa.
Mãi tới khi đến nơi, cậu mới có chút ý thức về khoảng cách thế hệ.
20.
Vào thứ bảy khu trò chơi vô cùng náo nhiệt, ở bên trong đều là các bạn trẻ cao trung giống như Lâm Cửu Cửu hoặc là nhỏ hơn.
Nhưng vẻ ngoài của 'anh Lục Ngôn' hôm nay cũng rất giống học sinh cao trung, hoàn toàn nhìn không ra là một nhân vật lão luyện, tinh anh của xã hội.
"Em muốn chơi cái gì?"
Lục Ngôn mua 200 xu trò chơi, hơi hơi cúi đầu dò hỏi Lâm Cửu Cửu.
Vì để chiếu cố Lục Ngôn, cậu chỉ tay vào trò gấp thú đơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-lam-phien-tui/171044/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.