Lâm Cửu Cửu sau khi về tới nhà, nhìn thấy quản gia ra đón cậu vừa cười vừa lắc đầu nói – "Người trẻ tuổi bây giờ thật đúng là cởi mở. Muốn bày tỏ tình cảm đều là mang về nhà"
Qua đi một giây mờ mịt, sau đó Lâm Cửu Cửu mới chú ý tới hộp cơm đang được đặt trên bàn, trên hộp cơm còn có dán kèm một tờ giấy ghi chú.
Linh tính cậu mắc bảo, tờ giấy ghi chú này khẳng định không đơn giản.
Cậu ngay cả cặp sách cũng không tháo xuống, lon ton chạy tới, có chút chột dạ mà nhìn nhìn.
[ Gửi cho bé yêu ]
Lâm Cửu Cửu bị sặc, cậu liếc mắt nhìn qua quản gia đang đứng bên cạnh.
Quản gia híp mắt cười, hỏi han cậu chủ nhỏ – "Vừa mới gửi tới, vẫn còn nóng lắm, Cửu Cửu có muốn ăn không?"
Cậu nghĩ, muốn ăn chính là thừa nhận mình là 'bé yêu', còn không muốn ăn thì giống như bản thân đang đạp đổ tâm ý của 'anh Lục Ngôn' vậy.
Lâm Cửu Cửu quay đầu đi, trực tiếp ngồi xuống ghế mà không nói gì.
Quản gia đã hiểu, ngậm ngùi cảm thám người trẻ bây giờ đều có chung tâm lý thích ngược đãi cẩu FA như vậy sao, tới cả Cửu Cửu nhà mình cũng không ngoại lệ, bé nó yêu đương rồi.
Mặt của Lâm Cửu Cửu càng lúc càng đỏ hơn, cậu muốn giải thích một chút – "Cái này, chỉ là tùy tiện viết thôi"
Quản gia ân cần gật đầu, hoàn toàn không để tâm tới lời giải thích của Lâm Cửu Cửu, vừa đi vừa hồi tưởng về những tháng ngày xuân xanh lẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-lam-phien-tui/171043/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.