Sau khi bước vào năm ba cao trung, Lâm Cửu Cửu cảm thấy tình cảm mà Lục Ngôn dành cho cậu không hề bị thuyên giảm. Cậu đôi lúc sẽ tức giận, nhưng vẫn không tới nỗi nào. Mặc dù, biểu hiện tình cảm của Lâm Cửu Cửu dành cho Lục Ngôn có khi quá trớn, hắn vẫn rất thoải mái.
Sang năm ba, nếu buổi tối Lâm Cửu Cửu không về nhà thì đều ở lại nhà của Lục Ngôn. Lục Ngôn sẽ luôn chuẩn bị cho cậu một ly sữa nóng và ở bên xem cậu làm bài tập.
Lâm Cửu Cửu khi không biết làm thế nào, sẽ nằm nghiêng lên bàn nhìn Lục Ngôn, bị hắn ngõ vào đầu một cái.
"Kỳ tuyển sinh đại học vào tháng sáu, sao anh thấy em không nghiêm túc chút nào vậy?"
Lâm Cửu Cửu đành phải ngồi thẳng người tiếp tục làm bài tập. Lục Ngôn cười khổ một tiếng, khiêu khích nâng cằm cậu lên, chủ động hôn cậu.
"Em có thể nghiêm túc được không?"
Lâm Cửu Cửu mím môi cười, gật gật đầu.
Lục Ngôn cũng cười theo, cậu vẫn như đứa trẻ 18 tuổi năm đó, vẫn ngoan ngoãn và tốt đẹp như mọi khi.
Khi Lâm Cửu Cửu không tới nhà Lục Ngôn, Lục Ngôn sẽ nhờ Lâm Thường "canh chừng" cậu uống hết sữa. Lâm Thường nóng nảy – "Anh của em vẫn là anh, anh có thể không cần chăm sóc em như vậy được không?"
Sự thực chứng mình rằng Lục Ngôn không lo xa. Tam thiên đả ngư, lưỡng thiên sái võng (*),Lâm Cửu Cửu không thích uống sữa bò, nếu như không canh chừng cậu sẽ không uống hết.
(*) Tam thiên đả ngư, lưỡng thiên sái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-lam-phien-tui/1653563/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.