Lục Ngôn tới cuối vẫn giúp Lâm Cửu Cửu tắm rửa. Tắm đến nổi trận lôi đình, nhưng bản thân Lâm Cửu Cửu lại cứ thế ngây ngô cười.
"Chà lưng!"
"Khép chân!"
"Nơi này.....nơi này là riêng tư. Nhưng em có thể cho anh Lục Ngôn xem" – Khuôn mặt Lâm Cửu Cửu hồng hồng, uống say mà cũng biết thẹn thùng. Thế nhưng, vẫn ra vẻ hào phóng rộng mở chân.
Mở ra một chút liền khép lại.
"Còn nhìn, đồ lưu manh!"
Lục Ngôn –......
Trướng rồi.
Con mẹ nó, còn lưu manh? Rốt cuộc là ai mới là lưu manh?
Lục Ngôn nhịn không được ở trong lòng thầm chửi rủa. Chờ sau khi Lâm Cửu Cửu tỉnh rượu, chỉ cần cậu tỉnh lại, hắn liền ngay lập tức làm.
Lục Ngôn đành phải tắm bừa cho Lâm Cửu Cửu, dùng khăn lông bọc lấy cậu.
Đặt Lâm Cửu Cửu nằm ở trên giường, đắp chăn đàng hoàng.
Còn hắn thì đi tắm nước lạnh, vừa mới tắm xong, hắn nghe thấy trước cửa phòng tắm truyền đến tiếng đập cửa.
"Cửu Cửu?" – Lục Ngôn tắt nước đi, nhẹ giọng dò hỏi.
Lâm Cửu Cửu đứng ngoài cửa, lớn giọng ừ một tiếng – "Em tới kì người cho anh Lục Ngôn"
"Không cần"
Lục Ngôn cự tuyệt xong, ngoài cửa lại truyền đến từng tiếng đập cửa đều đặn, Lục Ngôn nhịn rồi lại nhịn, cuối cùng đem vòi nước đặt về chỗ cũ, dùng khăn lau khô người, quần áo còn chưa mặc vào liền đi ra.
Lâm Cửu Cửu ngay lập tức che mắt lại – "Đồ......đồ lưu manh!" – Tuy là che, nhưng kẽ hở giữa hai ngón tay dần dần mở rộng ra, thuận tiện để nhìn lén.
Chỗ kia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-lam-phien-tui/1653562/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.