Trong hai ngày cuối tuần tiếp theo, Hoàn Nhĩ và Lục Lộc vẫn đến công ty như thường lệ.
Theo thường lệ luyện tập.
Mấy ngày nay không có tin tức gì từ công ty.
Tuy ngoài mặt Hoàn Nhĩ có vẻ hờ hững nhưng một lòng luôn để ý.
Tất nhiên là cô sợ.
Sợ mình sẽ không thể vượt qua được.
Sợ tất cả những hy vọng của cô được sẽ tan vỡ, vỡ tan tành và không còn tồn tại.
Và sau đó rơi vào tình trạng chờ đợi hết lần này đến lần khác.
Cô đã tận mắt chứng kiến sự tuyệt vọng và đau khổ của Thư Tâm.
Vì vậy, cô biết điều đó đáng sợ như thế nào.
Tất nhiên, cô hy vọng nhiều hơn nữa rằng cô có thể bắt kịp bước chân của Lục Lộc.
Mà không phải vô dụng như vậy.
—————————————————————————
Sáng thứ hai, vừa bước vào lớp học, Hoàn Nhĩ đã cảm thấy không khí không ổn
Mọi người đang bàn tán xôn xao về điều gì đó, khi nhìn thấy Hoàn Nhĩ bước vào, tất cả đều vội vàng ngậm miệng lại trông rất kỳ quái.
Lâu lâu có những con mắt liếc qua.
Đây là tình trạng của toàn bộ lớp học buổi sáng.
Hoàn Nhĩ thực sự không nhịn được, liền kéo Thịnh Hạ đi qua.
“Xảy ra chuyện gì vậy?”
Thịnh Hạ kinh ngạc nhìn cô: “Lâm Hoàn Nhĩ, câu này phải để mình hỏi cậu mới đúng.”
Vẻ mặt của Hoàn Nhĩ không biết nên gọi là gì.
Thịnh Hạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-lam-nung-voi-anh/2247173/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.